Chuyến đi thắp sáng ngọn lửa đam mê

Dưới ánh nắng rực rỡ của những ngày đầu hè, tháng 6 bắt đầu không chỉ bằng nhịp sống hối hả thường nhật, mà còn là sự khởi đầu đầy háo hức và kỳ vọng của những người trẻ mang trong mình niềm đam mê nghề truyền thông. Với những người trẻ như chúng tôi, hành trang cho sự khởi đầu không chỉ là ba-lô, máy ảnh, giấy bút… mà còn là khát khao cháy bỏng tìm về hệ sinh thái truyền thông lớn bậc nhất cả nước.  

Mặt trời chưa ló dạng, không khí tại ga quốc nội T3 (Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất) dường như rộn ràng hơn bởi tiếng cười rôm rã nói của nhóm sinh viên đến từ Khoa Truyền thông sáng tạo (Trường Đại học Nguyễn Tất Thành). Không đơn thuần là một chuyến đi, đây còn là hành trình khám phá nghề nghiệp, nơi mà những người trẻ đang mang trong mình dòng máu “truyền thông” chạm ngõ những cơ quan báo chí lớn bậc nhất cả nước với những hoài bão và khát vọng lớn lao. Máy bay cất cánh, trong lòng ai đó khẽ vang: “Hà Nội ơi, chúng tôi đến để học, để lớn lên, và để kể chuyện của thời đại mình”.

chuyến đi với Phước Vinh là hành trang vào nghề và ký ức tuyệt vời của những năm tháng ở giảng đường Đại học Nguyễn Tất Thành

(ngồi thứ hai từ trái qua )

Chuyến đi thật sự là cơ hội quý để sinh viên trực tiếp “chạm” những nhân vật dường như lâu nay chỉ được thấy qua ti-vi hay nghe những thanh âm vang vọng đâu đó ở phố, ở phường hay trên con đường quê. Hơi thở của nghề đã phả hơi nóng vào chúng tôi, đem lại cảm giác háo hức khó tả. Trong chuyến đi này, chúng tôi sẽ được tham quan các cơ quan báo chí, truyền thông lớn của cả nước, như: Đài Truyền hình Việt Nam (VTV), Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV), Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội, Văn phòng Báo Tuổi Trẻ tại Hà Nội, cùng các ban truyền trông của Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN), Ngân hàng Thương mại Cổ phần Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV). Mỗi điểm dừng là một lát cắt từ thực tiễn, nơi lý thuyết gặp gỡ trải nghiệm, cảm hứng với nghề được khơi nguồn từ chính cuộc sống…

“Thanh âm Hà Nội”

Trưa ấm, giữa lòng Hà Nội, chúng tôi khởi đầu hành trình bằng chuyến thăm đài truyền hình thủ đô. Với chúng tôi, đó không chỉ là một buổi tham quan, mà là lần đầu tiên thật sự “chạm” vào nghề.

Những tư liệu quý từ Đài Hà Nội

Không gian nơi đây hiện đại, trẻ trung nhưng giữ được nét đẹp nền nã, thanh lịch của mảnh đất ngàn năm văn hiến. Ấn tượng hơn cả là phần chia sẻ của người anh phụ trách mảng nội dung số. Không dùng ngôn từ hoa mỹ, người phụ trách nơi đây kể rất chi tiết về hành trình chuyển đổi số của đài, từ mô hình truyền thống đến các nền tảng số hiện đại với nhiều trang thiết bị mà lần đầu chúng tôi được thấy. Những câu chuyện ấy khiến chúng tôi –  những sinh viên thời đại số bắt đầu “nóng” hơn trong suy nghĩ về những ý tưởng mới để theo kịp ngành truyền thông số.

Khi sản phẩm “Thanh âm Hà Nội” được trình chiếu, cả không gian như lặng đi. Đó không chỉ là âm nhạc hay hình ảnh, mà là cảm xúc thật – tiếng lòng của một thành phố hòa bình. Tôi và nhiều bạn trẻ trong đoàn suýt tuôn lệ, ngộ ra rằng, truyền thông không chỉ là thông tin, chia sẻ mà còn là sự kết nối của những tâm hồn đồng điệu.

Trường quay S5 tiếp tục khiến chúng tôi trầm trồ. Mỗi một góc trong không gian này đều toát lên thông điệp: “Truyền thông không thể làm hời hợt, qua loa”. Mỗi chi tiết đều có lý do để hiện diện tại đây. Và chúng tôi nhận ra, nghề này cần sự chăm chút vô cùng tỉ mỉ, chỉn chu từ từng khung hình, cú máy cho đến góc quay.

Trước khi rời đi, chúng tôi nhận một món quà nhỏ từ các anh chị, đó một chiếc USB chứa những bản phối khí về Hà Nội được thu âm tận Nhật Bản. Món quà tuy nhỏ nhưng đầy tinh tế, như chính cái cách mà đài Hà Nội gửi gắm tình yêu thủ đô đến với mọi người, nhất là những người con từ miền Nam “ruột thịt” được lần đầu đến với thủ đô dấu yêu.

Chiều hôm ấy, chúng tôi không chỉ đến để nghe mà để “cảm” rồi “hành”. Để hiểu rằng, truyền thông không chỉ là nghề, mà còn là cách kể những câu chuyện tử tế bằng cả trái tim nhiệt huyết của những người trẻ.

Chạm vào ước mơ

Bước vào trường quay S4 của Đài Truyền hình Việt Nam (VTV), chúng tôi thật sự choáng ngộp bởi không khí nơi đây, hàng trăm con người đang tất bật với những công việc đã được định hình trước đó. Cánh cửa nghề nghiệp đã mở ra. Không còn là những bài giảng trên lớp, mà là bầu trời thực tiễn với hàng trăm thiết bị đang chuẩn bị cho ê-kíp sản xuất chương trình chuẩn bị “vào guồng” hiện ra trước mắt chúng tôi với cảm giác dạt dào khó tả.

Những tấm ảnh kỷ niệm tại VTV

Những chiếc camera robot, màn hình sắc nét, âm thanh sống động. Mỗi bạn được trải nghiệm lên hình như một phát thanh viên thực thụ. Hữu Bằng –  người dẫn chương trình kỳ cựu của chương trình thời sự không chỉ hỗ trợ chúng tôi tận tình, mà còn giải thích cặn kẽ quy trình sản xuất chương trình thời sự – những kiến thức chưa từng có trong sách vở.

VTV1, VTV3 nhiều cảm xúc và sự chuyên nghiệp trong làm nghề 

Tại Ban Thời sự (VTV1), các anh chị biên tập viên dày dặn kinh nghiệm dù đang chuẩn bị lên sóng vẫn nở nụ cười thân thiện và chia sẻ về cách thức tổ chức, xu hướng và những đổi mới trong sản xuất tin tức chính luận. Phòng Thể hiện sáng tạo sôi nổi với đồ họa, video chuyển động lần đầu chúng tôi được tận mắt nhìn thấy.

Đến Ban Văn hóa – Giải trí (VTV3), chúng tôi vô cùng choáng ngợp với không gian rực rỡ của ánh sáng, sân khấu hiện đại và phong cách sản xuất đậm chất giải trí. Giữa ánh đèn sân khấu là hình ảnh quen thuộc của một MC nổi tiếng, khiến chúng tôi hiểu rằng, để có được một chương trình truyền hình lên được sóng là kết quả của quá trình lao động nghiêm túc, phối hợp chặt chẽ giữa các bộ phận liên quan.

Trưa, chúng tôi dùng bữa trên tầng 28 của tòa nhà Đài Truyền hình Việt Nam. Đó không chỉ là bữa cơm đạm bạc quen thuộc, mà còn là cơ quý để lắng lắng nghe các nhà báo kỳ cựu nói về nghề, về sự cống hiến, dấn thân và vai trò của sự sáng tạo trong truyền thông hiện đại. Câu nói “không có ý tưởng, không có truyền thông” như bước ngoặt trong suy nghĩ của những sinh viên đang mang trong mình những hoài bão lớn.

Đài Tiếng nói Việt Nam nơi tôi đã đến

Chiều, tại Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV), chúng tôi được tham quan phòng thu trực tiếp, nghe giới thiệu về cách truyền thông chính trị được truyền tải qua những giọng đọc vô cùng ấm áp, như thổi bùng ngọn lửa đam mê nghề. Qua chia sẻ của một người chú phụ trách chuyên môn khiến chúng tôi hiểu rằng, phát thanh tuy thầm lặng nhưng có sức lan tỏa mạnh mẽ và đầy tính thuyết phục.

Khi đến tòa soạn báo điện tử của Đài Tiếng nói Việt Nam (vov.vn), chúng tôi được trải nghiệm một không gian số hiện đại, vận hành liên tục, nơi tất cả tin tức từ trong nước đến thế giới đều được cập nhật nhanh chóng, tức thì. Các anh chị biên tập viên nơi đây không chỉ chia sẻ về công việc mà còn bày tỏ mong muốn sinh viên có thể đến thực tập, học nghề tại đây.

“Điểm chạm của ký ức”

Tiết trời vào hạ, bên Hồ Tây lộng gió, chúng tôi – những sinh viên năm 3 của ngành truyền thông đã có một cuộc thật hội ngộ đặc biệt, ghé thăm Văn phòng Báo Tuổi Trẻ tại Hà Nội. Không hẹn mà nên, cảm giác đầu tiên khi bước chân vào đây không phải là sự lạ lẫm như lữ khách phương xa, mà là một sự ấm áp rất đỗi quen thuộc – như thể chúng tôi được trở về nhà.

Tuổi trẻ tại Thủ đô Hà Nội

Bởi với thế hệ sinh viên chúng tôi, Báo Tuổi Trẻ tại TP. Hồ Chí Minh không chỉ là tờ báo lớn, mà còn là một “giảng đường nghề” đúng nghĩa. Nơi ấy đã từng mở rộng cánh cửa, tận tình hướng dẫn và đồng hành không mệt mỏi để chúng tôi những người trẻ vừa bước những bước chân đầu tiên vào nghề được va chạm, được thực hành và quan trọng nhất là được trao truyền cảm hứng làm nghề bằng cả trái tim, đam mê, nhiệt huyết.

Tại Văn phòng Hà Nội, cuộc gặp gỡ tuy không dài nhưng để lại ấn tượng sâu sắc, khó quyên. Nhà báo Đà Trang, phụ trách nội dung tại đây tuy rất bận bịu với nhiều công việc những đã dành cho chúng tôi những lời chia sẻ ngắn gọn nhưng sắc bén. Không phải là những lý thuyết suông, mà là công thức quý giá được đúc kết, chắt lọc từ trải nghiệm thực tiễn của một người làm báo kỳ cựu, được minh họa bằng những tư liệu sống động.

Buổi gặp ấy không chỉ là một điểm dừng chân, mà còn là một mảnh ghép đẹp trong hành trình “chạm nghề” của chúng tôi. Và khi rời khỏi nơi đây, mỗi người đều mang theo một cảm xúc: biết ơn, tin tưởng và sẵn sàng viết tiếp hành trình truyền thông của mình với hành trang kiến thức và một trái tim được sưởi ấm bởi nơi gọi là “nhà”.

“Bài học không có trong giáo trình”

Là sinh viên năm 3 ngành Quan hệ công chúng, tôi từng ngồi trong nhiều lớp học nói về truyền thông doanh nghiệp. Từng học lý thuyết về xây dựng thương hiệu, quản trị khủng hoảng, từng thuyết trình những case study đình đám… Nhưng chỉ đến chiều hôm đó, khi chúng tôi đặt chân đến BIDV –  một trong những ngân hàng thương mại lớn nhất Việt Nam, chúng tôi mới thực sự “chạm” vào truyền thông doanh nghiệp bằng tất cả giác quan và cảm xúc của mình.

BIDV Truyền thông doanh nghiệp, nơi cho em mở rộng tầm nhìn

Cánh cửa khán phòng mở ra, không gian hiện đại và trang nghiêm như đưa cả tốp sinh viên bước vào một thế giới khác. Màn hình LED khổng lồ bật sáng, hiện dòng chữ chào mừng đoàn sinh viên Trường Đại học Nguyễn Tất Thành và chính giây phút ấy, chúng tôi thật sự nghẹn ngào bởi sự trọng thị và chu đáo. Được một doanh nghiệp tầm cỡ quốc gia dành sự đón tiếp trân trọng như vậy, chúng tôi hiểu rằng mình đang đứng trước một buổi học vô cùng quan trọng.

Những lời chia sẻ của lãnh đạo Ban Truyền thông và Thương hiệu BIDV như một cánh cửa mở ra thế giới làm nghề thật sự. Không hoa mỹ, không màu mè, mà là những bài học “xương máu” trong việc giữ gìn uy tín thương hiệu, cách thức tổ chức bộ máy truyền thông nội bộ bài bản, chỉn chu, hay những khoảnh khắc đối mặt khủng hoảng tưởng chừng không lối thoát. Mỗi con số, mỗi ví dụ khiến chúng tôi nhận ra rằng: “À, làm truyền thông doanh nghiệp là như thế này đây – đầy thách thức nhưng cũng đầy hứng khởi”.

Khi tham quan phòng truyền thống của đơn vị, không ít bạn trẻ trong đoàn lặng người. Bao nhiêu năm hình thành, phát triển, vượt qua biết bao biến động của thời cuộc, tất cả đều được lưu giữ cẩn thận qua từng tư liệu quý giá. Chúng tôi như thấy được sức sống của thương hiệu không nằm ở những TVC hoành tráng, mà ở bản sắc, sự kiên định và giá trị nhân văn sâu sắc mà doanh nghiệp gửi gắm qua truyền thông.

Kết thúc buổi trải nghiệm, BIDV mời cả đoàn dùng bữa tối trong một nhà hàng cổ kính mang phong vị Hà Nội xưa. Ánh đèn vàng, tiếng dao nĩa nhẹ nhàng và những câu chuyện nghề được tiếp tục sẻ chia. Không còn khoảng cách giữa “người truyền cảm hứng” và “người học việc” chỉ còn lại một buổi tối mà ở đó, truyền thông không còn là môn học, mà là lý do để tôi chọn theo đuổi nghề này đến cùng.

Bài học về sự thấu hiểu

Sáng 6/6, chúng tôi 10 sinh viên tiêu biểu của Khoa Truyền thông Sáng tạo có mặt tại tòa tháp đôi của Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN). Ngay sảnh chính, dòng chữ “Nhiệt liệt chào mừng Khoa Truyền thông sáng tạo – Trường Đại học Nguyễn Tất Thành, TP. Hồ Chí Minh” hiện lên trang trọng, như một sự chào đón dành cho những nhà truyền thông trẻ đến từ vùng đất phương Nam của Tổ quốc.

EVN  nhiều ngỡ ngàng khi biết đến với đội ngủ Truyền thông doanh nghiệp chuyên nghiệp

Tại Phòng Truyền thống của EVN, chúng tôi không chỉ được nghe về hành trình phát triển của ngành điện mà còn cảm nhận rõ niềm tự hào từ những con người đã và đang làm nên nguồn sáng cho đất nước. Với sinh viên truyền thông, đây là một lớp học sống động và đầy cảm hứng.

Buổi làm việc với Trung tâm Thông tin Điện lực giúp chúng tôi nhận ra truyền thông doanh nghiệp không chỉ dừng lại ở hình ảnh và thông điệp, mà là quá trình sáng tạo, phân tích và đồng hành cùng chuyên môn ngành. Những sản phẩm mà trung tâm thực hiện – từ tin bài đến các chiến dịch tuyên truyền về an toàn điện là minh chứng rõ nét cho vai trò quan trọng của truyền thông trong xã hội.

Chúng tôi đặc biệt ấn tượng khi được nghe chia sẻ rằng: “Làm truyền thông không chỉ là kể chuyện, mà phải hiểu rõ ngành nghề mình đang kể”. Đó là lời nhắc nhở sâu sắc dành cho những người trẻ đang trên hành trình trở thành những người làm nghề tử tế.

Hành trình đến EVN không chỉ giúp chúng tôi học hỏi, mà còn thắp lên sự tin tưởng vào con đường đã chọn. Và hơn hết, nó giúp chúng tôi hiểu rằng: Truyền thông không chỉ cần kỹ năng – mà cần cả sự thấu hiểu và trách nhiệm.

Trên mỗi điểm đến trong hành trình, chúng tôi – những sinh viên trẻ mang theo khát vọng nghề nghiệp – không chỉ lắng nghe, học hỏi, mà còn được trao cơ hội để đặt ra những câu hỏi liên quan đến chính nghề mình đang theo đuổi. Những câu hỏi tưởng chừng đơn giản: “Làm truyền thông doanh nghiệp khác gì với truyền thông đại chúng?”, “Một chiến dịch hiệu quả cần bắt đầu từ đâu?” hay “Người làm truyền thông có thể tạo ra sự thay đổi?”… trở thành chiếc gương phản chiếu nhận thức của chúng tôi về nghề.

Chính nhờ được đặt câu hỏi, chúng tôi học cách tư duy phản biện, mở rộng góc nhìn và mạnh dạn đối thoại với thực tiễn. Mỗi câu trả lời từ những chuyên gia không chỉ giải đáp mà còn mở ra những cánh cửa mới, nơi nghề truyền thông không chỉ là kỹ năng, mà còn là tầm nhìn, sự tỉnh táo và trách nhiệm trước dòng chảy thông tin của thời đại. Và từ đó, chúng tôi học được cách không chỉ đi tìm câu trả lời – mà còn học cách đặt ra những câu hỏi.

Dù lịch trình dày đặc từ sáng đến tối, chúng tôi vẫn tranh thủ từng khoảnh khắc ngắn ngủi để khám phá một Hà Nội vừa cổ kính, vừa nên thơ. Khi màn đêm buông, cả đoàn cùng nhau dạo bước quanh Hồ Gươm, nơi ánh đèn phản chiếu xuống mặt hồ phẳng lặng, tạo nên một khung cảnh bình yên đến nao lòng. Chúng tôi ghé qua phố Tràng Tiền, cùng nhau thưởng thức que kem mộc mạc mà nổi tiếng, như một phần ký ức tuổi thơ của bao thế hệ người Hà Nội.

Một buổi tối khác, chúng tôi được tận mắt chứng kiến lễ hạ cờ trang nghiêm tại Quảng trường Ba Đình – Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh. Khoảnh khắc ấy, ai nấy lặng người, lòng dâng trào niềm xúc động khó tả trước sự thiêng liêng của không gian và thời khắc quan trọng ấy.

Trong thời gian ngắn ngủi, chúng tôi còn kịp ghé thăm Văn Miếu Quốc Tử Giám, ngôi trường đại học đầu tiên của nước Việt, để thắp lên lòng kính trọng với đạo học và truyền thống hiếu học của cha ông. Và một sáng tinh mơ, khi Hà Nội còn bảng lảng sương, chúng tôi dừng chân trên cầu Long Biên chứng nhân lịch sử của bao thăng trầm đất nước lắng nghe tiếng tàu sớm và nhìn dòng sông Hồng trôi lặng lẽ dưới chân cầu.

Những khoảnh khắc ấy, bình dị mà sâu lắng, đã làm nên một Hà Nội rất riêng trong lòng từng người trẻ nơi không chỉ có truyền thông, mà còn có ký ức, giá trị và những điều mãi mãi không thể quên.

“Đi để trở về”

Chuyến đi khép lại như một giấc mơ đẹp ngắn ngủi nhưng sâu đậm, nhẹ nhàng nhưng lay động tận đáy lòng. Giữa nhịp sống vội vã của thủ đô, chúng tôi – 10 sinh viên tiêu biểu của Khoa Truyền thông sáng tạo đã được sống trọn vẹn những ngày “chạm nghề”, không dám bỏ lở một phút một giây phút nào để mắt thấy, tai nghe, cảm nhận hơi thở chân thực của hệ sinh thái truyền thông thủ đô.

Nhiều cảm xúc và tự hào khi được đứng nơi đây với Thầy- Cô

Nhưng sau tất cả những trải nghiệm quý ấy, điều đọng lại là sự biết ơn. Biết ơn Báo Tuổi Trẻ – nơi đã đồng hành, tạo điều kiện và truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ, không chỉ ở TP. Hồ Chí Minh mà còn vươn xa cả nước. Biết ơn Ban Giám hiệu Nhà trường, Ban Chủ nhiệm Khoa và các thầy cô – những người lặng lẽ phía sau, âm thầm vun vén, chuẩn bị từng điều nhỏ nhất để chúng tôi có thể vững bước giữa đất Hà thành mà không chênh vênh. Sự đồng hành tận tâm, trách nhiệm, chu đáo, nhiệt tình từ các thầy cô đã tiếp thêm ngọn lửa đam mê, trao thêm niềm tin cho những nhà truyền thông trẻ như chúng tôi.

Cảm ơn tất cả vì đã tin tưởng và lựa chọn chúng tôi cho hành trình này. Cảm ơn vì đã để chúng tôi được sống trong những khoảnh khắc vô cùng quý giá của tuổi trẻ khi được đứng giữa nơi truyền thông cất lên tiếng nói vì cộng đồng và tự hỏi chính mình: “Mai này, mình sẽ kể câu chuyện gì cho thế hệ?”.

Chúng tôi trở về không chỉ với ba-lô đầy ắp kiến thức và những kỷ niệm khó quên, đó còn là những bức ảnh chụp vội nơi góc phố Hà Nội – trái tim như được sưởi ấm bởi niềm tin và tình yêu với nghề. Chuyến đi kết thúc, nhưng những bài học, cảm xúc và lòng biết ơn… sẽ mãi ở lại.

Nguyễn Lê Phước Vinh

          Ảnh: Phòng Truyền thông

 

 

Call Now